Hơn 30t, tôi quyết định lấy cô gái câm mồ côi về làm vợ. Nào ngờ vừa sinh đứa con đầu lòng em đã thốt lên một câu khiến tôi r;ùng mình

Hơn 30t, tôi quyết định lấy cô gái câm mồ côi về làm vợ. Nào ngờ vừa sinh đứa con đầu lòng em đã thốt lên một câu khiến tôi r;ùng mình

Hơn 30t, tôi quyết định lấy cô gái câm mồ côi về làm vợ. Nào ngờ vừa sinh đứa con đầu lòng em đã thốt lên một câu khiến tôi r;ùng mình

ả nhà đang vui mừng chào đón thiên thần nhỏ, bỗng vợ thốt lên một câu khiến ai cũng gi.ật mình.

Hơn 30 tuổi trong khi bạn bè cũng trang lứa đã ổn định gia thất thì Phong vẫn lận đận trong đường tình duyên của mình. Thú thật nhìn bố mẹ già yếu mà vẫn chưa an lòng khi mình cưới vợ thì Phong cũng cảm thấy bất hiếu vô cùng. Thật ra thì anh khao khát cưới vợ lắm, thế nhưng xã hội bây giờ phải có tiền thì mới mong cưới được vợ. Phong sinh ra trong gia đình nghèo khó, từ nhỏ anh đã phải nghỉ học để đi làm đủ thứ việc lặt vặt kiếm tiền phụ giúp bố mẹ.

Không có bằng cấp nên Phong chọn nghề chạy xe ôm. Dù biết rõ công việc này vất vả mà thu nhập chẳng được bao nhiêu, nhưng Phong cũng đành phải cố gắng. Nói về chuyện vợ con thì thương con trai mẹ Phong cũng nhờ người mai mối. Vậy nhưng khi nghe nói đến việc anh là xe ôm thì con nhà người ta chạy hết.

– Phải làm sao đây? Cứ thế này thì mày sẽ ế đến già mà kh.ông có vợ con à? Bố mẹ c;hết sao nhắm mắt được.

– Mẹ đừng lo lắm, chắc do duyên số cả rồi. Chắc chắn con sẽ cố gắng cưới về cho mẹ một nàng dâu t.ốt.

Nói thì nói vậy cho bố mẹ an tâm chứ thật ra Phong cũng chẳng biết phải kiếm vợ ở đâu. Thế rồi cho đến một ngày thì hôm đó đứng bắt khách cả ngày chưa được đồng nào nên 10 giờ đêm Phong vẫn cố lang thang xem có vớt vát được đồng nào không. Đúng cái lúc đi qau bờ sông thì Phong thấy một cô gái lấm lem đang nhặt rác để ăn. Không suy nghĩ nhiều Phong tiến lại rồi hỏi lớn.

– Này, có đói thì mua gì mà ăn. Sao đi ăn rác thế kia à? Thức ăn ở đấy người ta vứt hết rồi.

Nói rồi Phong đưa cho cô g.ái 20 ngàn còn lại trong ví mình. Vậy nhưng những lần sau thì Phong vẫn thấy cô gái ấy đi bới rác. Thấy anh cứ cho t.iền cô gái thì mấy người s.ống xung quanh đó nói.

Ảnh minh họa: Internet

– Con bé đó bị câm không nói được đâu. Số nó cũng tội, cha mẹ đều c;hết cả rồi nên giờ sống một mình. Không nhặt rác thì lấy gì mà ăn. Mọi người cũng muốn giúp nhưng ai cũng khó khăn cả đâu thể giúp mãi được.

Nghe đến đó thì Phong thấy thương cho cô gái câm kia vô cùng, tối hôm đó anh chở cô gái bất hạnh đi ăn bát cháo vì nghĩ chắc là nhặt rác cả ngày không được ăn gì.

– Bố mẹ mất cả rồi sao? Giờ em đã biết đi đâu chưa?

Cô g.ái rớm nước mắt l.ắc đầu, lúc đó ý nghĩ lóe lên trong Phong là anh sẽ cưới cô gái câm ấy về làm vợ mình.

– Nếu cô chưa có nhà…vậy cô có đồng ý về nhà tôi sống không? Tôi chưa vợ nên sẽ cưới cô làm vợ…cô đồng ý không?

Cô gái gật đầu đồng ý, lúc đầu Phong vẫn lo lắng vì sợ mẹ mình phản đối. Thế nhưng khi nghe hoàn cảnh của cô g.ái câm thì bà lại gật đầu, tắm rửa thay quần áo mới nên cô gái câm nhìn cũng rất xinh xắn. Vì không biết tên nên Phong đặt cho cô vợ mới của mình là Tâm, vì anh luôn tâm niệm rằng một ngày nào đó mình sẽ làm được cho Tâm hạnh phúc.

Từ khi có Tâm trong căn nhà thì Phong thấy vui vẻ lắm, anh không còn đi l.àm đêm nữa mà chạy xe xong là về nhà với vợ ngay. Và rồi tổ ấm của Phong thêm tiếng hạnh phúc khi mà Tâm có thai. Lúc đó vì quá sung sướng nên Phong nhấc bổng vợ lên. Thời gian mang b.ầu thì Phong chăm vợ vô cùng chu đáo, Tâm không nói được nên chỉ biết ôm chồng rớt nước mắt cảm ơn anh.

Sau 9 tháng bụng mang dạ chửa thì Tâm s.inh cho Phong một bé trai kháu khỉnh. Và rồi trong giây phút đó thì Phong choáng váng khi nghe cô vợ câm mình thốt lên…

– Con trai của chúng ta, nó thật tuyệt đúng kh.ông anh?

– Em…em bị câm cơ mà? Sao em nói được…

– Em xin lỗi vì đã giấu anh…thật ra em không phải bị câm bẩm sinh. Trước đây em cũng là một cô gái bình thường, nhưng rồi ngày hôm đó khi đi l.àm về, trời mưa to và đi qua chỗ vắng em bị một đám sở khanh cưỡng bức. Mọi người đi qua không một ai cứu em cả…em hoảng loạn sỡ hãi và không còn muốn tiếp xúc. Đêm nào em cũng mơ thấy cơn ác mộng đó…cho đến khi gặp được anh….em xin lỗi vì em không còn trong trắng khi đến với anh.

– Không, em đừng xin lỗi. Chính anh phải cảm ơn em vì đã là vợ anh, sinh con cho anh và chăm sóc bố mẹ già cho anh nữa. Anh không quan trọng quá khứ, mà anh còn thương em gấp trăm lần. Từ nay em từng lo nữa…chỉ cần sống hạnh phúc cùng anh và con thôi…

Vợ chồng Phong ôm nhau bật khóc nức nở, hơn ai hết Tâm cảm thấy hạnh phúc tột cùng. Thật ra tên của cô là Thảo, nhưng cô lại thích cái tên Tâm được chồng đặt cho hơn. Cô tin từ nay yêu thương sẽ đong đầy tất cả.